Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 18 tháng 2, 2014

Khi Linh Mục biết làm kinh tài (2)

Biết Văn
LTS:  Đối với một số độc giả, những tư tưởng sau đây có thể là những tư tưởng “chống Chúa, chống cha”, những tư tưởng rối đạo, hoặc những hành động “vạch áo cho người xem lưng”. Nhưng nếu nhìn vào sinh hoạt đổi mới của Giáo Hội, đặc biệt, dưới những thay đổi của Đức Giáo Hoàng Phanxicô thì Giáo Hội cũng đã đến lúc cần phải nhìn vào mình, cần lột bỏ cái vỏ đạo đức hình thức, để đi vào dòng chính của con người, của xã hội, nhất là những kẻ nghèo hèn, thấp cổ, bé miệng, những kẻ bệnh tật, thấp kém bị đời kinh chê, loại bỏ…
Để rộng đường tư tưởng, Nazareth cho đăng loạt bài của tác giả Biết Văn. Tuy nhiên, quan điểm của tác giả cũng như các tác giả khác không nhất thiết phản ảnh chủ trương của trang nhà Nazareth.

Nazareth
Câu hỏi một lần nữa được đặt ra là linh mục làm được gì cho giáo dân trong công tác mục vụ và công tác phục vụ? Và trước mặt Thiên Chúa và Hội Thánh của Ngài, linh mục thật sự là chủ chăn hay là người làm kinh tài cho bản thân và cho cộng đoàn dân Chúa?
 
Ngoài việc linh mục phải “On Call” cho kẻ liệt và người hấp hối như các bác sĩ hay y sĩ trực ở bịnh viện và thi hành các “Bí Tích” bởi thiên chức của mình…linh mục có còn là người dấn  thân vào máu cứu chuộc của Chúa Giê-su không? Linh mục có phải là người tôi tớ phục vụ từ bỏ mọi sự thế gian để bước chân theo Đấng Kitô khiêm cung và đầy tình thương không?
 
Vừa rồi,  trong hành trình Emmaus V được tổ chức rầm rộ tại Orange County, bang California. Một cuộc hội ngộ huynh đệ của gần 200 trong số 900 linh mục Việt Nam tại Hoa Kỳ được tổ chức hàng năm. Đây là dịp các Linh mục gặp gỡ, chia sẻ kinh nghiệm, khuyến khích và nâng đỡ nhau trong việc phục vụ Giáo Hội. Nhưng 14 cộng đoàn dân chúa lại không được mời đến tham dự để hầu các “Đấng” được nghe dân Chúa than van, kêu oán về cung cách phục vụ và làm việc…mà các “Đấng” đã và đang làm cho cộng đoàn dân Chúa. Có chăng các “Đấng” chỉ mời cộng đoàn dân Chúa đến để hợp thức pháp hóa cho chi phí tiệc mừng tại Nhà Hàng Seafood Palace sau 3 ngày gọi là “vất vả và thành công”.
Vậy các Linh mục đã lắng nghe những gì về cộng đoàn dân Chúa và đúc kết biết được gì từ cộng đoàn dân Chúa?
 
Dân Chúa biết gì về việc làm của các linh mục ngoài việc phục vụ lo “ăn uống” và “dọn dẹp” cho các “Đấng”?
 
Không biết Chúa Giê-su linh mục ngày xưa khi đi rao giảng Ngài dùng chân trần, dê, bò hay ngựa ? chứ các linh mục ngày nay biết dùng vật chất với những chiếc SUV, những chiếc convertible bóng lộn, đắt tiền để làm phương tiện gọi là phục vụ cho dân Chúa…
 
Không biết Chúa Giê-su linh mục ngày xưa khi đi rao giảng mang và xách theo những gì?  chứ các linh mục ngày nay đi đâu cũng có chiếc Ipad, những chiếc laptop, những iphone 5, Samsung S4 đắt tiền để gọi là phục vụ trọn ven cho công tác mục vụ…
 
Không biết Chúa Giê-su linh mục ngày xưa có các cha mẹ đỡ đầu hay anh chị em kết nghĩa hay không để mà vòi vĩnh tiền bạc và mọi thứ? chứ các linh mục ngày nay với cái áo bao bọc này, họ vòi vĩnh đủ điều với các cha đỡ đầu, các mẹ đỡ đầu, các bà góa, cùng anh chị em kết nghĩa…Các “Đấng” khéo léo đến nỗi mà cho dù làm cha xứ hay không, thì kinh tài và của cải thế gian của họ không cần lo tới vì mọi việc chỉ cần “hô phong, hoán vũ” với các người đỡ đầu và kết nghĩa thì đã quá “dư, thừa, mứa!”
 
Tôi nói như vậy không phải vơ đũa cả nắm tất cả các linh mục. Tôi biết có những linh mục rất nghèo và đơn sơ ở những vùng xa, vùng sâu của Việt Nam; họ coi giáo dân như chính bản thân họ. Họ thương cái nghèo khổ của dân đen làm thuê, làm mướn quanh năm, vất vả khó nhọc với thiên tai, bão lụt mà vẫn luôn tin cậy vào Chúa!
 
Tôi biết có một linh mục khi đi xin tiền bốc dỡ mộ chung quanh nhà thờ để sửa sang ngôi Thánh Đường đã trăm năm và xây dựng thêm khu sinh hoạt thiếu nhi, gặp một “đại gia” đang nhậu bốc máu bảo:
 
“Nếu Cha uống 3 ly cối rượu đế này liền thì con quyên ra 30 triệu (VNĐ) cho nhà thờ…”
 
Gặp cuối tuần phải trả tiền công thợ, thầy và mọi chi phí cho nhà thờ với hầu hết các giáo dân đều nghèo khó, dù không phải là cao thủ về rượu nhưng vị linh mục này vẫn làm cạn cả 3 ly…thương thay linh mục này phải chấp nhận 2 tuần chỉ ăn cháo và uống nước lã và chưa kể sự quở phạt của Giám Mục khi tin tức đến Tòa Giám Mục…
 
Các Giám Mục, các linh mục, các cha linh hướng, các cha tuyên úy…ngày nay, hầu như tự cho mình xứng đáng và có quyền nhận tiền công của họ khi được mời giúp dẫn giải, hay giảng thuyết cho các buổi tĩnh tâm, hội thảo, họp mặt, hay mừng quan thầy của cộng đoàn dân Chúa từ các ban ngành, hội đoàn, hay đoàn thể. Nhưng các “Đấng” có biết đâu để có một buổi sinh hoạt “tâm linh” trong thời đại kim tiền này, rất nhiều người nghèo khó, thất nghiệp phải vất vả bỏ bao nhiều công sức, tiền của và nhân lực để cho các “Đầng” đến “ăn trên, ngồi tróc” và còn có “phong bì” mang về cho dù họ đến thì muộn và chẳng soạn một bài giảng nào cho ra hồn.
 
Các linh mục dư biết ngày xưa khi Chúa Giêsu tại thế, Chúa có lẽ coi thường các Luật lệ của Mai Sen vị Tiên Tri vĩ đại của dân tộc Isael về ngày Sabát hay Ngài coi khinh đám “Biệt Phái và Pha-ri-siêu” giả hình khi tám lần Ngài đã lập đi lập lại các từ “Khốn cho các người” trong Matthêu chương 23, đoạn 13-32:
 
“Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người khóa cửa Nước Trời không cho thiên hạ vào! Các người đã không vào, mà những kẻ muốn vào, các người cũng không để họ vào.
 
Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người nuốt hết tài sản của các bà góa, lại còn làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ, cho nên các người sẽ bị kết án nghiêm khắc hơn.
 
Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người rảo khắp biển cả đất liền để rủ cho được một người theo đạo; nhưng khi họ theo rồi, các người lại làm cho họ đáng xuống hỏa ngục gấp đôi các người.
 
Khốn cho các người, những kẻ dẫn đường mù quáng! Các người bảo: “Ai chỉ Ðền Thờ mà thề, thì có thề cũng như không; còn ai chỉ vàng trong Ðền Thờ mà thề, thì bị ràng buộc”. Ðồ ngu si mù quáng! Thế thì vàng hay Ðền Thờ là nơi làm cho vàng nên của thánh, cái nào trọng hơn?  Các người còn nói: “Ai chỉ bàn thờ mà thề, thì có thề cũng như không; nhưng ai chỉ lễ vật trên bàn thờ mà thề thì bị ràng buộc”. Ðồ mù quáng! Thế thì lễ vật hay bàn thờ là nơi làm cho lễ vật nên của thánh, cái nào trọng hơn? Vậy ai chỉ bàn thờ mà thề, là chỉ bàn thờ và mọi sự trên bàn thờ mà thề.  Và ai chỉ Ðền Thờ mà thề, là chỉ Ðền Thờ và Ðấng ngự ở đó mà thề.  Và ai chỉ trời mà thề, là chỉ ngai Thiên Chúa và cả Thiên Chúa ngự trên đó mà thề.
 
Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người nộp thuế thập phân về bạc hà, thì là, rau húng, mà bỏ những điều quan trọng nhất trong Lề Luật là công bình, lòng nhân và thành tín. Phải làm các điều này mà không được bỏ các điều kia.  Quân dẫn đường mù quáng! Các người lọc con muỗi, nhưng lại nuốt con lạc đà.
 
Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người rửa sạch bên ngoài chén đĩa, nhưng bên trong thì đầy những chuyện trộm cắp và vô độ.  Hỡi người Pharisêu mù quáng kia, hãy rửa bên trong chén đĩa cho sạch trước đã, để bên ngoài cũng được sạch.
 
Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Phrisêu giả hình! Các người giống như mồ mả tô vôi, bên ngoài có vẻ đẹp, nhưng bên trong thì đầy xương người chết và đủ mọi thứ ô uế. Các người cũng vậy, bên ngoài thì có vẻ công chính trước mặt thiên hạ, nhưng bên trong toàn là giả hình và gian ác!
 
Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người xây mồ cho các ngôn sứ và tô mả cho những người công chính.  Các người nói: “Nếu như chúng ta sống vào thời của tổ tiên, hẳn chúng ta đã không thông đồng với các ngài mà đổ máu các ngôn sứ”.  Như vậy, các người tự làm chứng rằng các người đúng là con cháu của những kẻ đã giết các ngôn sứ.  Thì các người đổ thêm cho đầy đấu tội của tổ tiên các người đi!”
 
Niềm tin vào “Mình và Máu Thánh Chúa” ngày nay suy giảm tột cùng và Giáo hội Chúa bị đánh phá từ muôn hướng, với thiên chức linh mục, trong bối cảnh thế giới tục hóa, kim tiền và hưởng thụ hôm nay; thì đời sống linh mục tự nó là sự đơn giản hóa, khiêm nhường và dấn thân phục vụ như chính Chúa Ki-Tô vị Linh Mục Đời Đời sẽ là mẫu gương giúp ích rất nhiều cho mọi giáo dân có thêm niềm tin và dấng thân hy sinh vào chương trình cứu độ của Thiên Chúa. Nhưng ngược lại các Linh mục ngày nay ra rả nói thì rất hay và chỉ biết làm kinh tài “xin tiền” cho giáo phận, vận động xây cất Thánh Đường, hay sống đua tranh với vật chất tiền bạc.
Cha Thánh Gioan Vianney bổn mạng của các Cha Sở đã từng nói:
 
“Linh mục không phải là linh mục cho mình, mà là cho các bạn” và xứ điệp mà cha Thánh để lại cho các linh mục của mọi các thời đại là:
 
- Linh mục trước tiên là con người cầu nguyện.
- Trung tâm cuộc đời linh mục là Thánh Thể.
- Tòa giải tội là pháp trường tử đạo.
- Thương người nghèo và kẻ tội lỗi như Chúa Giêsu thương họ.
- Nhiệm vụ mời gọi mọi người nên Thánh.
 
Thánh Tôma Villanova Giám Mục cũng đã nói:
 
“Khi tôi chết, nếu như có ai tìm thấy tiền bạc ở trong nhà tôi, xin đừng chôn xác tôi vào đất thánh, xin giáo dân đừng đi đưa xác tôi, nhưng hãy bó chiếu rồi bắt trâu kéo đi vùi ở nơi nào không ai biết tới”.
 
Khó thay cho các “Đấng” thích được coi trọng ở mọi nơi và “ăn trên, ngồi tróc”, và thích “độc hành, độc đoán” trong mục vụ và phục vụ; và buồn thay cho các “Đấng” khi lao vào việc Chúa lại hòa nhập một cách dễ dàng vào tục hóa của thế gian …
(còn tiếp)
Biết Văn
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét